Cách đây 50 năm tôi có bút hiệu là Trung Sơn
Cách đây 30 năm tôi có bút hiệu là Sơn Trung và thường mộng
Bây giờ tôi làm thơ với tên mẹ khai sinh
Tôi khiêm nhường ? Không !
Tôi chỉ có thể là một người đi chân đất
Hát lời Đồng Dao
Tôi hoang tưởng tình yêu, tôi hoang tưởng cuộc đời
Tôi hoang tưởng về giấc mơ tuổi trẻ
Khi tôi biết tôi khuyên mình thở nhẹ
Cố đừng động đến không gian
Cố gắng thu tâm vào ánh trăng vàng
Nói lời chẳng nói
Nhưng tôi đã nói với nàng
Không có nhiều “ Phù Đổng “ lắm
Nàng đang thích mang đôi hia vạn dặm
Tại sao tôi ngăn nàng đừng bốc khói khỏi nhân gian ?