Thù Hận Đến Bao Giờ

Anh đang ngồi với mù mây
Cái khung cửa đóng từ ngày nhớ nhau
Trông vời theo cánh chim bay
sóng khe khẻ động theo ngày gió lăn
Sông nào không là sông trăng ?
Dòng sông tưởng vọng thưa rằng mây che
Ảo thu bạc với phong trần
Về theo vô hạn còn bâng khuâng chờ…

đi với đứng sao nghe hoài hụt hẫng
về cô nương thù hận đến bây giờ
bỗng dưng sầu với cõi thơ
người trăm năm hỏi bao giờ giải oan ?

Leave a Comment