Chỉ Là Thơ

Hắn làm gì có tuổi thơ dữ dội để nói
Hắn cũng không có tình yêu nào mang tính cách cô hồn để khoe
Tệ cả đến phút đợi chờ, hay lẩn thẩn theo bước chân nàng cũng không có…
“ Chú mầy là đá biết đi à ? “
Cái thành phố Quảng Ngãi ấy chỉ bằng một bàn tay
Và ngôi chùa Thiên Bút như một hủ mực
Hắn- con chuồn chuồn thiếu thông minh
Chỉ có thể bay được trong ngày nắng
Vậy mà hắn nhớ
Về những cánh chim trở lại rừng
Hay những tầng mây trắng lang thang
Của một thời vất sách

Nhưng hôm nay hắn đang ngồi nhớ về những người đàn bà
Viết về những người đàn bà
Như một sinh vật của thần thoại
Có những cánh tay của loài bạch tuột
Đang kéo hắn về khu vườn của sự đắm say…

Hắn trẻ lại ?
Cũng có thể thời gian đang quay ngược
Nơi dòng sông nầy anh thả xuống tuổi thơ anh
Nơi cồn cát nầy anh thả xuống giấc mơ cùng biển
Trên con đường nầy những bài thơ anh đốt cháy cuộc đời…
Và rồi hắn đi biệt
Đã trở thành khách nhân
Nàng nói đúng
Chỉ là những bài thơ thôi
Dù trong thơ có chở theo bầu máu nóng

Leave a Comment