Cho Tình Mãi Xanh

Chàng vẫn thường ngồi trên những biển mây
Chưa rớt xuống nhưng có ngày rớt xuống
Không thể bảo là một điều oan uổng
Chơi với dây nên dây có lúc trói mình

Chàng vẫn thường ngồi với các em xinh
Là giả đấy chẳng có gì chân thật
Cũng có thể từ trời mưa lất phất
Nơi lòng buồn hiển hiện chuyện thần tiên

Chàng vẫn lần dò từng bước đến vô biên
Nhưng rõ khổ đôi mắt nàng kéo lại
Thường tự hỏi, đành trầm luân mãi mãi
Rồi mỉm cười trở lại với tình yêu

Chàng vẫn thường ngồi với đôi mắt đăm chiêu
Người một thuở đành với tình muôn thuở
Là chim hát bướm đùa hoa hớn hở
Con thuyền chèo thơ mộng với hồ thu

Chàng đã nghe lòng mặc áo thiên thu
Đi trong nắng và cười vui với gió
Bàn tay nắm dưới trời sao trăng tỏ
Cảm tạ đời những khoảnh khắc bên nhau…

Chàng bên nàng tay nắm trong tay
Không oán hối, mà việc gì oán hối ?
Từng bước nhỏ chẳng có chi là vội
Để thời gian, nhờ đó, sẽ thêm dài

Leave a Comment