Đừng bạn nhé, đừng làm người trăm năm cũ
Tôi còn đây nên bạn hãy còn kia
Đừng khóa cửa không nhìn trăng sáng nữa
Đừng châu mày ôm buốt lạnh với sao khuya
Đừng trách móc nếu dòng đời ” nôn mữa “
Mùa ” Hiện Sinh ” ngày ấy đã qua rồi
Đừng buồn dẫu người không về với nữa
Cùng mây trời tản mạn ngắm chiều trôi…
Đừng cô gái, đã một thời chắp cách
Về trong thơ và sống lại hôm qua
Đừng, hiền hữu, mang trái tim thần thánh
Hồn tung tăng như con nước chẳng hề ngừng…
Tôi rất thích tình xưa là mãi mãi
Người hôm qua còn lại đến mai sau…
Trời lạnh giá anh vì em nhóm lửa
Em độc hành anh giúp một bàn tay
Trong ý nghĩ cùng bình minh thức tốt
Mong cùng người thân mật chẳng xa nhau
Trong ý nghĩ mang lá rừng thiêu đốt
Cùng vui ca và chúc tụng dài ngày
Nếu oan trái xin coi là quá khứ
Nếu giận hờn mong nở nụ cười. quên
Nay tháng chín, mong cùng con số chín
Dịch biến nầy, tham dự một vòng xoay…