Chỉ vì hai từ “ chiến hữu “
Anh thấy mình trở lại núi sông xưa
Anh thấy bờ tre, bụi chuối, gốc dừa
Vất tuổi trẻ, lên đường đi chiến đấu…
Chỉ vì hai từ “ chiến hữu “
Có những thứ tưởng rằng như mất dấu
Vẫn còn đầy trong huyết quản, chưa xa
Bếp lửa chiều hôm, luống cải, nương cà
Chỉ vì hai từ “ chiến hữu “
Trăng hôm nào, ly rượu, quảng đường xa
Em trong thơ đành ngủ với trăng tà
Anh “ lãng tích “ cũng quên mình “ lữ thứ “
Chỉ vì hai từ “ chiến hữu “
Có một thời tham dự
Một thời đi mong cái chết tặng quê hương
Nhưng tiếc không thể chết cho xinh đẹp miếu đường
Chỉ có thể nằm ôm em mà chết
Cuộc chiến ấy đã coi là “ chấm hết “
Tiếc, quê nhà còn đấy những đau thương…