Có Những Ngày Như Thế

Có những ngày tôi thấy biển nước kia đã không đơn thuần là một biển nước với thiên thu sóng vỗ  với muôn đời những cánh hải âu bay…

Có những ngày tôi thấy ra biển là bia mộ trần gian nơi những dòng lệ qua bao dòng phế hưng,nơi xương máu qua bao đời tù ngục

Có những ngày tôi thấy ra biển cũng là một dạng núi non có khác chăng chỉ là tôi không phải trèo lên nhưng là bước xuống

Có những ngày tôi thấy tôi ngồi ngắm biển như say như mê,thấy thiên đường không phải rất xa nhưng rất gần rất thật, nơi những tình nhân tay cầm tay mắt nhìn mắt vô tư môi hôn cùng tiếng hẹn hò

Có những ngày tôi ngắm biển lại là một thảo nguyên xanh…

Tôi thấy mình biến hóa

Chỉ là không biến hóa được nhiều

Tôi thấy mình có đổi thay

Tiếc theo không kịp bóng thời gian luân chuyển

Tôi không biết tôi  là gì

Một hạt bụi ?

Rồi ?

Sao ?

 

Leave a Comment