Từ một nơi rất xa chàng viết thơ về nối tương tư từ chàng về nàng sau khi nàng đã chết
Và chàng không hề biết thơ mình đã trở thành điếu văn
Nơi mặt trời biến mất
Dường như đâu đó mùa Thu đã về
Trừ nơi nầy rất nóng ?
Mỗi ngày mỗi tưới nước cho cây
Từ một thời rất xa chàng nhìn cây Thìa Lìa với hoa màu xanh và lá màu xanh
Chàng đã ngắt lá nấu canh ăn
Bởi không có gì để nấu
Bay qua sa mạc dài sẽ thấy thảo nguyên xanh
Chỉ là nỗi buồn còn lại đâu đó
Cũng may chàng đã quên…