Tôi đưa tay vớt vào hư không
Chẳng thần thoại nào có mặt
Buổi sáng đưa mắt nhìn vào hư không
Ba mươi sáu tầng trời vắng bặt
Tôi đưa tay vớt vào hư không
Biết đâu chừng vớt được
Những cái không chờ trông
Biển mênh mông như hồn em mênh mông
Cái gì tạo thành sóng
Lời nguyền trong đêm rằm
Tôi đưa tay vớt từ nỗi buồn hư thoát
Mùa đông phương trăng lạc đến phương nầy
Nơi trang sách đã không còn cổ tích
Cảm ơn người… một cõi… suối thơ ai