Người đàn ông ngồi đối thoại với bình minh
Rất nhiều những bình minh
Cho đến khi không còn giọt sương nào trên lá
Miền vô ngôn theo dấu chân lạc đà băng qua sa mạc
Bốc hơi
Thơ từng ngày,góp nhặt
Có cần phải hỏi không
Em từ đâu
Và tôi
Thực sự
Nơi nào