Tôi đã đọc và thấy nơi đôi mắt của em
Có bốn mùa luân chuyển
Trong vũ trụ xoay tròn cùng niềm háo hức thiên di
Tôi cũng bắt gặp và nghe những tiếng hát rời rạt
Có lẽ từ em có lẽ không
Bởi đại ngàn cũng hát
Miền an trú của tôi bây giờ là một khoảng trống
Lấp đầy bằng thơ em
Bằng nụ cười em
Hy vọng tôi và em sẽ gặp nhau ở một nơi nào…
Sông Tương đi
Tại sao không,nơi hội tụ đang chờ những bàn tay nắm
Lịch sử có thể lặp lại nhưng không thể nào giống nhau
Ai biết chuyện dài từ con Covid-20
Chúng ta đã đứng trên một chân cùng cân bằng giả tưởng
Hy vọng từ những hy vọng đã mất
Vẫn còn trái tim yêu
Vũ trụ em dù nhỏ nhoi đến thế nào vẫn có một phần bóng tôi trong đó…