Đã không kéo được thời gian lại
Thời hãy coi như chuyện chẳng là
Đã không còn đứng trên đầu sóng
Đủ cảm ơn trời thế cuộc qua
Thôi hãy quên đi “ Hành “ một thuở
Quên “ vàng “ quên “ Trắng “ với quên “ Đen “
Quên xưa đêm lạnh ngồi trên cát
Tay viết thơ buồn để tặng trăng
Thôi hãy quên đi đời bể dâu
Cũng quên “ Uy Viễn “ gác trên cầu
Nhân sinh một kiếp trong ngàn kiếp
Ta nhớ em và ai nhớ nhau
Dấu hỏi chồng lên những dấu than
Chỉ là lịch sử đã qua trang
Không cần viết lại không cần thiết
Chúc những người “ yêu “ trọn đá vàng…