Sẽ không còn lãng đãng
Nếu dùng dao cắt đi
Chút tình xanh một thuở
Sẽ không còn thi ca
Nếu người quên cả nhớ
Một bóng hình phương xa
Trăm ngàn năm thiền định
Chưa thấy một đường ra
Trăm ngàn năm lập mộ
Tình đã nở đầy hoa
Thôi thời sống với nó
Để thấy ta còn ta
Để thấy ta còn thở
Với tâm tình hôm qua