Suối không nói suối ngàn đời không nói
Người đến người đi suối vẫn ca
Biển không gọi biển ngàn đời chẳng gọi
Sóng theo người từng dặm hải trình xa
Đi với ở đá nghe lòng bất lực
Ta không là đá cuội giữa lòng sâu
Thảo nguyên ấy vượt qua ngàn bóng Ngựa
Có nghe mình chở nặng những niềm đau
Thơ bất lực với vô vàn tiếng khóc
Nụ cười em còn đủ xẻ chia nhau…