Một Nụ Cười

Rằng thưa nước chảy qua cầu

Rong rêu với chút tình sầu ngủ quên

Muà qua đời sống chông chênh

Bóng trăng lạc

Khúc ca trầm biển sâu…

Em về

Em đã về đâu

Cõi thơ mộng

Cõi tình sầu

cõi đau…

rằng thưa cùng với xưa sau

không là chi

chỉ là cay mắt người

cảm ơn em

một nụ cười…

Leave a Comment