Khi người hỏi đá có sầu hay chẳng
ta vô tâm thả xuống một cành hồng
dòng sông ấy mang tim người đi thẳng
rồi tan vào vô tận với thinh không
người đừng hỏi vì sao trời nhỏ lệ
vì sao người đóng cửa đợi cùng mong
ngày tháng cũ sợ không còn xanh nữa
khi thiên hà vô tận những đường cong
rất tê buốt mời nhau ly rượu đắng
uống đi anh uống đi bạn uống đi tình
uống đi cùng bốn biển xót xa nhau
ta san sẻ những gì ta có thể …