Cái buồn cũng chỉ buồn thôi
Trăng thơ mộng bước
Lên đồi đã qua
Dẫu còn cuốc cỏ trồng hoa
Chỉ là vẫn tiếc
Thời xa dặm ngàn
Con virus tự vô tình
Hay từ sâu thẳm
Có hình bóng ai
Dù sao thêm một thở dài
Chỉ là cọng một
Thành hai không nhiều
Giữa thành phố vẫn cô liêu
Giữa muôn chữ nghĩa
Vẫn nhiều ngu ngơ
Trái tim từng đợi từng chờ
Đã nghe hoang mạc
Từng giờ lớn lên
Tôi không về nữa dòng sâu
Lặn mò tính thể
Nát nhàu ngữ ngôn
Sóng âm chuổi chuổi dập dồn
Hoang nhiên bóng mộng
Trường tồn tử sinh..