Chàng tìm cho mình một chút văn chương
Nhưng không còn văn chương để đọc rồi
Chàng muốn tìm cho mình một khoảng trống an bình
Nhưng thật ra là điều không thể
Khi những con virus biết bay
Chàng đã đọc và đọc
Nhưng cỏ chỉ là cỏ thôi
Những câu kinh không làm no bụng đứa trẻ đói
Những câu kinh không làm sáng mắt nỗi người mù
Dù niềm tin của chàng mỗi ngày mỗi ngắn lại
Vĩnh viễn không là không
Sáng ngồi cùng covid 19
Chiều ngồi cùng covid 19
Tôi biết giờ nầy em rất mệt
Ngay cả lười làm thơ
Tôi biết những cánh đồng lúa mì mai nầy
Có thể không có hạt
Em biết chuyệng gì sẽ xảy ra mà
Những con chim buồn-đến chết.