Chớ hỏi vì sao trăng vẫn trẻ
Vì sao tôi vẫn cứ yêu em
Vì sao người ở ngoài muôn dặm
Vẫn cứ cùng tôi một chỗ gần
Dây nhợ văn chương cột với lòng
Nối về đâu những mắt xanh trong
Duyên thơ tự có muôn ngàn kiếp
Gió đẩy thuyền đưa đến mọi miền
Tôi vẫn ngồi đây ngắm cúc hoa
Thương con đường cũ bóng người xa
Không sao tình ái cần chi phải
Ôm giữa vòng tay mới gọi là
Tôi vẫn ngồi đây ngắm đất trời
Mưa Xuân từng hạt nhẹ nhàng rơi
Trong mưa chở lấy ngàn thân mật
Muốn nói làm sao nói cạn lời…