Bây giờ,người con gái hôm qua nghĩ gì,làm gì
Bây giờ,những sương khói hôm qua trôi về đâu
bây giờ rất nhiều dấu hỏi đã trở thành dấu huyền
rất nhiều điều đã tan vào hư vô
làm sao níu lại
tiếng hát em vẫn còn bềnh bồng khi chiều xuống
mùa Hạ chưa tàn phai dù thời gian có qua đi
lịch sử sang trang nhưng gío ngàn vẫn tiếp tục
tôi vẫn là tôi, tóc ngàn sợi rụng
yêu em như thuở ban đầu
bây giờ,
tếng chuông chùa
“văn chung thinh,
Trí huệ tưởng
Bồ đề khinh”
Chim bay về hướng Trường Sơn
Thả xuống dòng dòng hoang niệm
Đã thành
Máu chảy về tim
Kinh qua ngàn hố thẳm
Đọc qua ngàn trang văn
Chỉ là vực nước mắt
Cùng nhân gian không lời