Thiêu đốt đủ chưa ngàn tính mệnh
Để băng qua suốt triệu con đường
Ví như không mãi luôn hồi ức
Có lẽ ngày không mấy khói sương
Em về,hay buổi, ta về lại
Sông nguyên dòng cũ- dòng SÔNG TƯƠNG
Bạ̣n đâu,chiều xuống, mây giăng thấp
Đành để lòng theo với bốn phương