Rồi lại viết lại đi và lại viết
Viết cho ta và cả viết cho người
Viết cho mộng để mộng còn da diết
Viết cho tình để tình tháng năm xanh
Rồi lại viết như một thời tuổi trẻ
Có trời trong và có núi sông trong
Có tổ quốc bừng lên nguồn nắng mới
Có bạn bè nâng cốc dưới đêm trăng
Viết như để tràn ra niềm khắc khoải
Ta làm gì,cây cỏ cũng thương đau
Đêm tù ngục cọng với ngày tù ngục
Hướng đi nào cho thế hệ mai sau
Ráng thẩm thấu nỗi sầu đen lịch sử
Để thương đời gắng gượng bước chân qua
Đâu biết được một ngày thân bỏ nước
Tự thân mình bỗng chốc đã xa nhau
Cơn trầm thống gặm với hành lang bạc
Tháng Chạp rồi,mấy chốc sẽ sang Giêng
Đành khuyên nhủ để mai còn cất bước
Nỗi đau nầy đâu chỉ mỗi ta riêng…