Hãy đào ba tấc đất
Chôn đi lòng ưu tư
Hãy gắng nhìn ngọn cỏ
Đọc ra lời thái hư
Hãy đi như dừng lại
Thử đến lòng như không
Áo hoa bao kẻ mặc
Áo hoa ai người trông
Năm mươi,ừ, thiếu một
Thôi diễn đành vô năng
Sông Tương xưa có hẹn
Mai kia còn nhớ chăng