Dưới cại nhìn của đặng thanh tùng hay của thường mộng chỉ là một
Dưới cái nhìn của nguyễn không danh hay cái nhìn của trung sơn chẳng có gì khác nhau
Như lá
Vàng xanh bốn mùa
Dưới cái nhìn của người đàn ông trong căn phòng đóng cửa
Con đường ngắn hơn và bầu trời nhỏ hơn
Đã không còn thời làm gã lữ hành
Nên chẳng làm sao nhặt lại
Nụ cười năm xưa
Nên chẳng làm sao gặp lại
Đá núi
con đường
vạt nắng
chiều phai …
dưới cái nhìn của con chiên
Giu Đa là tội nhân
Dưới cái nhìn của Thượng Đế
Gui Đa là kẻ thừa hành
Hổ ăn Người Hổ cần phải giết đi
Người ăn Hổ chỉ là Người ăn thịt
Có những buổi chiều rất sáng
Chỉ là không nhìn ra
Có những bình minh rất tổi
Khi ta rời chính ta