Đừng trách ta cho một thời ngu dại
“chẳng có cái dại nào giống cái dại nào” lời anh bạn Bắc Kỳ còn để lại trong tai
Đừng trách tại sao ta có hơn bốn mươi năm ôm mơ mà ngủ
Đời sống chảy qua bao nhiêu thương khó nhọc nhằn
Đừng trách ta tại sao ,tạị sao
Gánh hành trang rổng tuyết
Đừng trách ta tại sao
Không túi nặng hồn đầy
Đừng trách tại sao thiên nhiên cay nghiệt
Chúa gãy tay nằm,Phật bóng hình xiêu
Những cầu nguyện chỉ làm tăng nước lớn
Dưới mặt nước đầy không thể xót xa kêu
Đừng trách cũng thôi ngừng tự hỏi
Cái sai rồi hãy để nó qua đi
Đừng trách nó cũng đừng thừ với bóng
Ta với đời dấu bước lại lần ghi,