Ta ăn cắp của người câu chuyện kể
Đã đem về vun quén cõi tình ta
Ta ăn cắp của người dăm giọt lệ
Để mai nầy làm nước tưới cho hoa
Ta ăn cắp bóng hình em một thuở
Nhủ lòng đừng sao cứ mãi mang theo
nên nhiều lúc muốn quên mà cứ nhớ
Điên một thờ i loạn tận ngữ ngôn thơ…
Đôi khi ngay cả như trời đất
Cũng khổ lòng nhau có phải không