Nhân Gian Hành

người ta nói với tôi về tiếng khóc của biển

của núi

của mây trời

của ao  hồ cây cối

của những động vật nhỏ nhất

và  những động vật to nhất như kình ngư,đại bàng

bình minh khóc , đêm đen cũng khóc

khẩu súng khóc

cốt mìn khóc

cây khóc

đá khóc…

nhưng tôi biết, đâu đó

em đang trồng cho mình một cành hoa

 

người ta nói với tôi về nỗi sầu  trên từng mỗi phút giây

mà con người mang vát

người ta nói với tôi về nỗi hoang vu của tâm hồn

mà con người phải chịu đựng

người ta nói với tôi về sự phân ly

mà con người phải đối mặt

người ta nói với tôi về sự  khánh  tận

mà con người đang lo âu…

 

chỉ là,

con người đã chẳng từng băng qua

từ nỗi buồn qúa khứ

Leave a Comment