Tịch Mịch

suối thời muôn đời vẫn chảy

như nước mắt người

hoa thời muôn đời vẫn nở

như nụ cười em…

 

bởi đá không thể nói

và bụi không thể hồi âm

nên đành phải nhân hóa

cho trong sương đêm bước đi có người để chuyện trò…

 

 

 

 

Leave a Comment