trong Chùa,
anh không biết dưới sự trang nghiêm và vắng lặng kia là gì
nó là tinh hoa của trí tuệ
là sự vận hành nội tâm
là sự nối dài với vũ trụ
thật tình anh không biết
mùa Hạ không nói
cái Bàn không nói
cái ghế không nói
trầm lắng về vô ngôn
đâu chừng là sự sống
anh không biết
không biết
dưới chiều dài của thời gian
dưới chiều rộng của không gian
ngoài kia là thành phố
là ồn ào nhiệt náo
là lời lãi bán buôn
trang nghiêm ư
thanh tĩnh ư
gió làm rung lá
gío làm nghiêng cây
có lẽ cần vận động
có lẽ cần phổ vào đá núi tâm hồn
có lẽ cần phổ vào buổi chiều đầy tiếng hát ca…
dẫu đêm rồi tối
hãy học nhiều hơn
cho một hành trình