Ba mươi sáu năm trước tôi từ phương Đông đã đến đây
Tóc rất xanh cũng như hồn rất xanh
Nghĩ xa quê hương dăm hôm rồi trở về
Nhưng tôi chưa về được…
“ba mươi sáu năm- trên cánh đồng Brown And Root
Cỏ tôi,gã chăn cừu ngồi kẻ đất làm thơ…”
Những bài thơ mang tâm tình cùng Cát
Những câu thơ đan xen rất nhiều bông lúa vàng
Hy vọng chúng sẽ không vì bom vì đạn
Như bạn bè tôi
Vắng bặt trên đời
Ba mươi sáu năm,tên khờ khạo hôm nào trở nên khờ khạo hơn
Bởi không thể bước bằng đôi chân của mình trên quê hương
Dù mỗi ngày mỗi bước
Vẫn không thể đi trên thôn làng của mình
Dù mỗi ngày mỗi tưởng
Ba mươi sáu năm,tôi biết mình không thể làm gì ngoài làm thơ
“tôi không thường làm thơ”
Tôi làm thợ
Đã lâu rồi cho đến hôm nay tôi vẫn còn tin
Những đồng bào tôi sẽ không vì hận thù mà giết nhau
Không vì ý hệ mà giết nhau
Không vì cơm áo chức quyền mà giết nhau
Tất cả từ một bọc…
Ba mươi sáu năm
Huyền sử từng câu thành Lục Bình
Trên sông người trôi giạt…