Nơi căn gác mùa Xuân
Ngày vỗ cánh cùng những con hải âu
Tôi vỗ cánh tôi
Biển rộng
Nơi động đá mùa Xuân
Người con gái
ôm mặt trời khóc ngất
Chim thương mang hoa về làm khăn
Hoa với người vỡ nát
Thiên thần ngủ vùi sau ngàn năm chuyện kể
Thượng Đế ngủ vùi trong tim người
Nên những lời cầu xin
Mỗi ngày mỗi đi xa hơn
Rồi biến mất
Đâu đó nơi thung lũng của loài nai
Đâu đó nơi thung lũng của loài nai
Tôi biết em rồi thế nào cũng hỏi
Miền vĩnh cửu nơi đâu
Hạng phúc làm sao xanh như lá rừng
Trăng độ lượng
Nơi tôi băng qua sau trùng trùng biến hiện
Vắng bặt âm thanh
Vắng bặt vô cùng
Nên làm sao tôi trả lời cho em
Rằng sự thật mong manh
Và nỗi sầu hư ảo
Ý thức về ý thức hôm qua
Cười khóc mai sau làm hệ lụy…
Em và buổi sáng mở cửa
Hãy nhìn đi,
Hoa khai…