Rất nhiều lúc mở ra tờ báo cũ
Thấy núi sông xưa chảy ngược về nguồn
Thấy ta cỏng ta dăm lần tị nạn
Thấy những đi về thiếu chỗ cư an
Rất nhiều lúc mở ra trời với đất
Thấy bóng ta dài cả một thênh thang
Con nước vẫn từng dòng quay trở lại
Núi rừng Thu không thấy lá Thu vàng
Rất nhiều lúc ta ngồi tự mình sinh tử
Tự mình băng qua nẻo nẻo luân hồi
Rất nhiều lúc thấy thương mình rất mực
Đi vô cùng ngó lại chẳng về đâu