Đất tang hải,không thể đời phiêu bạt
Ngày xa quê đâu biết đã lưu đày…
Ta cũng muốn đẩy ta về vạn dặm
Đi như chưa từng biết cuộc phiêu bồng
Đi như về hố đáy một dòng sông
Đọc ở đấy ngữ ngôn từ vũ trụ
Ta cũng muốn đẩy ta về cái thuở
Trăng trên đầu và rượu ở trong tay
Bom đạn nổ,can chi đời thua được
Cái bây giờ là đủ ở mai sau
Ta muốn lại trên đồi Tăng Nhơn Phú
Đêm di hành tâm thức mặt tình bay