Thơ bỗng dưng chìm trăng bỗng lạ
Những dòng chữ nhỏ rót băng khoăn
Thiên Đường Điạ Ngục không còn nghĩa
Khi những lòng quê lạc bóng mình
Em có bao giờ nghe Biển khóc
Những hồn oan khuất những người đi
Mai kia lịch sử ngàn trang viết
Sẽ kể làm sao- đáy vực -người