Hai mươi năm,
có người sau chiến tranh còn lại
Truy điệu bằng hữu
Với những dòng thơ câm
Hai mươi năm
Thời gian khép dần những trang sách cũ
Những cánh đồng bom
Chắc xanh rồi lúa mạ
Giọt máu nào rơi chẳng xót xa…
Hai mươi năm,
có người sau chiến tranh còn lại
Trong Xuân ngồi đọc thơ
Tuyết tan từng con chữ…
Cảm ơn đời độ lượng
Cảm ơn Trời chở che…