Từ chỗ thơ đầy thơ rớt hạt
Chỗ muôn trùng động dấy phong ba
Chỗ Thu thiên cổ còn quay quắt
Lá nát,sao đành nát cả hoa
Bao kẻ thương đau ngàn hệ lụy
Lẫn vào trong đất thấm trong ta
Không là chi cả mà tan tác
Người đất cùng trong nỗi xót xa
Em chẳng quên đâu,anh cũng vậy
Những lòng dâu bể nhớ thương quê
Trăng xưa-đã nát;người xưa-chết?
Không-vẫn còn mơ những lối về
Đất đã xoay và tâm thức xoay
Những người mang nặng trái tim đau
Đã đi và sẽ còn đi nữa
Quốc thái dân an có một ngày